Trong tập Have A Sip #103, chị Thùy Minh nói, con bài “Tuổi trẻ” là con bài vô địch. Còn “Tuổi trẻ” thì còn được thử nghiệm, còn được phép mắc sai lầm, còn được liều lĩnh… Nhưng con bài này có ngày đáo hạn.
Và khách mời Vũ Cát Tường nói về cột mốc 30 tuổi là cột mốc của sự “trưởng thành”. Tường tự đặt cho mình mục tiêu là sau 30 thì phải biết con đường mình đi là đường đúng, chứ không phải thử nghiệm nữa.
Nghe đến đó thì mình tự hỏi: Thế thì bao giờ tuổi trẻ kết thúc? 30 à? Hay 35? 40? 50? 60?
Nếu nó là 30 thì ai là người đặt ra cột mốc đó? Và tại sao nó lại phổ biến?
Mình chưa gặp ai nói 60 là trẻ. Nhưng 1 người 75 tuổi sẽ sẵn sàng trả 1 cái giá cao để tua lại tuổi 60 chứ. 35 cũng không phải trẻ. Nhưng đối với những người 50+, tuổi 35 là 1 niềm khao khát họ sẽ chẳng bao giờ có lại được.
Tức là, trẻ hay không, thực ra cũng chỉ là tương đối. Thậm chí, mình nghĩ là chúng ta lúc nào cũng trẻ.
James Clear từng viết: "Whatever age you are today, your future self would love to be it.”
Dịch nôm na ra là “Bất kể tuổi của bạn ngày hôm nay là gì, đó cũng là khát khao của của bạn ở thì tương lai.”
Giống như từ hiện tại nhìn lại quá khứ, từ tương lai nhìn về hiện tại, chúng ta luôn trẻ.
Thế tội quái gì bạn phải giới hạn quyền được thử, được sai, được học và được sống của mình ở tuổi 30?
Hôm qua mình gọi điện với mẹ và kể cho mẹ về dự án mùa đông của mình bên Mỹ. Mình kể cho mẹ về 1 lỗi sai mình mắc phải khi phỏng vấn 1 cô chủ tiệm bánh. Mẹ nghe chuyện, và bảo mình còn sai là còn học, còn học là còn khôn, mà còn khôn là còn sống.
Rồi mẹ kể cho mình về 1 lỗi sai mẹ nghiệm ra gần đây. Mẹ kể về 1 podcast tóm tắt sách mẹ đang nghe, về những bài học mẹ học được qua podcast. Mỗi lần call với mẹ là mình được biết thêm về 1 podcast mới mẹ nghe.
Mẹ mình năm nay 53 tuổi, vừa nghỉ hưu 3 tháng trước. Trước khi nghỉ hưu mẹ đã lên kế hoạch bắt đầu 1 dự án giáo dục mới, mẹ hỏi mình về cách set up team, mẹ kết nối với nhiều người trong ngành để tìm hiểu về cơ hội và thị trường.
Nếu không biết thì mẹ hỏi. Nếu sai thì mẹ nhận.
Mẹ mình là minh chứng sống gần mình nhất của việc tuổi trẻ không có ngày đáo hạn.
Mỗi lần nói chuyện với mẹ, mẹ đều giúp mình nhận ra là tuổi trẻ thực ra không nằm ở con số. Tuổi trẻ nằm ở tinh thần và cách chúng ta sống.
Ta còn tò mò không? Ta còn muốn học không? Ta còn muốn thử nghiệm không? Ta còn dám nhận sai không?
Nếu câu trả lời cho những câu hỏi trên là có, thì tức là ta còn trẻ.
Vì thế, 1 người 100 tuổi có thể vẫn trẻ, và 1 người 20 tuổi cũng có thể già.
Bạn muốn trẻ ở tuổi 100, hay già ở tuổi 20?
Tội quái gì bạn phải giới hạn quyền được học Blogging ở “tuổi trẻ”? Hãy đăng ký Blogging Bootcamp Writing On The Net #2 ngay tại đây: https://lu.ma/WOTN2-sign-up
em nghĩ là em hiểu ý anh, cơ mà, tbh thì em thấy hai thứ được nêu ra trong bài hoàn toàn có thể đứng riêng rẽ mà hong hề quá liên quan với nhau:
i. 20-30 là khoảng thời gian đủ dài để mình thử và sai, chưa kể theo em thì mình và gia đình cũng phải có điều kiện ít nhiều để mình được tự do khám phá vậy. Sau 30 thì thường mình đã hiểu rõ bản thân nhiều hơn, và cũng đến lúc để nên gắn bó với một career nào đó dài lâu để "ổn định" thay vì cứ mãi thử và sai nhằm tự nuôi sống chính bản thân mình và even là gia đình nhỏ của mình khi đó nữa. có lẽ vậy nên người ta thường ước lệ với nhau là nên "trưởng thành" ở 30 đi. mà thực ra khái niệm về độ tuổi thử và sai 20-30 này cũng là từ nước ngoài chứ bảo là VN thì chắc muốn con cái ổn định ngay từ 18 hay 22 rồi - còn chẳng có quyền thử và sai nữa là.
ii. cơ mà, đúng là tinh thần trẻ trung và học hỏi thì nó sẽ không có giới hạn về thời gian và tuổi tác khi mình cứ giữ vững nhiệt huyết tuổi trẻ và tiếp tục phát triển bản thân. Thì mình cứ học hỏi không ngừng thôi. Chỉ là đến một lúc nào đó mình vẫn cần một career cố định hơn là cứ mãi nhảy từ chỗ nọ sang chỗ kia, và em nghĩ ta vừa vẫn có thể một career ổn định vừa tiếp tục đọc và học thêm, để rồi khi đến một ngày đẹp trời nào đó, chẳng hạn như mẹ anh, khi con cái đã lớn, và nghỉ hưu khỏi công việc trước, thì lại có thể làm tiếp một cái gì đó mới mẻ.
tóm lại, việc có một chiếc career ổn định từ 30 trở đi, không liên quan và không ảnh hưởng đến việc bạn vẫn giữ tinh thần học hỏi và trẻ trung trong cuộc đời mình.